Showing posts with label Tiểu thuyết. Show all posts
Showing posts with label Tiểu thuyết. Show all posts

Friday, February 01, 2013

'Quy tắc vàng' để trở thành người phụ nữ khôn ngoan


1. Bất luận bạn mâu thuẫn hay gặp rắc rối với ai, hãy giải quyết nó trong vòng 24 giờ. Nếu để lâu quá, mọi chuyện sẽ trở nên phiền phức hơn rất nhiều. Ngoài ra, trong phạm vi có thể chấp nhận được, bạn hãy nói lời xin lỗi trước. Đôi khi biến mình thành kẻ xấu không phải là điều xấu.
2. Học cách nhìn xa trông rộng, nhìn cuộc sống bằng ánh mắt tích cực, đối diện với cuộc sống một cách tích cực, cuộc sống sẽ như bạn muốn.
3. Thông minh lên một chút, đừng hỏi người ta có nhớ bạn không, có yêu bạn không... Nếu người ấy nhớ và yêu bạn, họ sẽ tự nói với bạn.
4. Nếu thích một người, hãy nói với đối phương khi điều kiện cho phép. Có thể bạn không nhận được câu trả lời như ý, nhưng ít nhất bạn đã nỗ lực, cố gắng để không phải hối hận về sau.
5. Nếu quyết định rời xa một người, cần hành động nhanh và dứt khoát. Nếu quyết định yêu một người, cần thời gian dài hơn một chút, để tìm hiểu kỹ xem người ấy có thực sự hợp với bạn.
6. Không nên vì bất cứ việc gì, vì bất cứ ai mà thường xuyên dằn vặt, làm khổ bản thân kiểu như nhịn cơm, khóc lóc, sống khép mình, đau khổ... Chỉ những người ngốc mới làm như vậy. Tất nhiên, thỉnh thoảng ngốc một tí thì được, bởi cuộc sống vốn không nhất thiết lúc nào cũng phải thông minh ^^.
7. Đặt ra mục tiêu cho bản thân và hoàn thành nó trong vòng 2 năm hay bao lâu là tùy bạn. Người sống có mục tiêu chắc chắn không phải người vô vị.
8. Nếu người con trai nào đó nói những câu khiến bạn thấy xấu hổ, hãy tha thứ cho anh ta. Một người con trai được tha thứ sớm muộn cũng sẽ hối hận vì đã để mất một người con gái khoan dung như bạn.
9. Nếu có thể không hút thuốc, đừng hút. Nếu có thể không uống rượu, đừng uống.
10. Dù có chán nản đến mấy cũng đừng tìm đến quán rượu. Một người con gái ngốc nghếch, một tay cầm cốc rượu, một tay cầm điếu thuốc, nghĩa là bạn đang "cầm" thêm nỗi cô đơn và gánh nặng đau khổ.
11. Nhớ rõ ngày sinh nhật của người bạn thích, bao gồm người thân trong gia đình bạn. Tất nhiên đừng bao giờ có ý định quên ngày sinh nhật của chính mình nhé ^^.
12. Khi có thời gian rỗi, hãy tự mình pha ấm trà uống hoặc làm vài món ăn ngon, bớt chút thời gian nghe nhạc, đọc vài cuốn sách hay, sau đó ngủ nướng một giấc.
13. Thỉnh thoảng tự hát cho mình nghe, hay dở không quan trọng, miễn sao tâm trạng thoải mái là được.
14. Khi cô đơn, bạn nên tìm đến những cô bạn thân, cùng nhau đi dạo, ăn uống... không nên để cô đơn làm bản thân "chết đuối".
15. Trước khi ra ngoài, nhớ soi gương xem trang phục đã phù hợp chưa. Nếu thời gian quá gấp, hãy chuẩn bị sẵn đồ mặc cho ngày mai trước khi đi ngủ vào buổi tối.
Dương Dương
-->Đọc thêm...

Wednesday, October 31, 2012

Bức thư tình ... cảm động!

Em thân yêu!



Thế là được gần 1 năm rồi, từ cái ngày em xù đẹp anh để đi theo tiếng gọi trái tim em, từ ngày đó tới giờ không giây phút nào anh không nghĩ đến em cả.
Thôi nghe em, anh dừng type nghe!

Nhớ ngày xưa đôi ta yêu nhau thắm thiết, thế mà chỉ bùm một chút tư lợi cá nhân em đã bỏ rơi thằng này để đi theo một thằng khác…thằng đó có hơn anh ở điểm nào đâu, chẳng qua nó giàu hơn anh, nó học giỏi hơn anh và nó pro hơn anh thôi mà… hỏng lẽ dzì dzậy mà em nhẫn tâm để lại vết thương lòng đang lớn dần từng ngày hay sao em? (Anh là anh đẹp zaj hơn nó)
Tình anh rung rinh ngọn mía lẽ nào em nỡ chặt gốc bỏ ngọn sao…bây giờ em đi xe tay ga rồi đâu còn nhớ con wave còi này nữa, nhớ những ngày mưa xe tắt máy anh ngồi trên xe dồn số còn em hỳ hục cong mông đầy phía sau…lãng mãn thế kia mà em nỡ lòng nào…
Giờ đây ngồi đọc lại những bức thư em viết cho anh, tình yêu của anh nó cứ nhểu xuống từ mắt lẫn từ mũi…từng giọt từng giọt trông mà thương. Rồi những buổi chiều tà tụi mình thường tay trong tay đi…lụm lon nước ngọt em còn nhớ không…kiếm được đồng nào hay đồng ấy, cay đắng tủi nhục cùng nhau chia sẽ vậy mà em cũng dứt áo ra đi, chẳng lẽ bi giờ anh đi lụm lon nước ngọt một mình sao em…quê lắm, đi hai người vẫn đỡ ngại hơn mà em…!
Ngày em nói câu chia tay sao mà bàng hoàng quá…lời nói của em nhẹ nhàng mà sao anh nghe như tiếng bả chủ đòi tiền nhà vậy, giật thót và buốt nhói con tim…Đang uống ngụm nước, nghe em nói xong câu goodbye anh phụt nước thẳng vào bát cháo lòng đang ăn ngon miệng khiến nó bắn tung tóe vào người các nam thanh nữ tú ngồi cùng bàn. Anh đau nhói cõi lòng, bấy nhiêu ngày tháng bên nhau vậy mà em cứ làm như đi chợ vậy…em “đón” anh về từ những năm anh còn là thằng sinh viên nhà quê…bây giờ đã là năm 2, em “xài” anh đến mức liễu chán hoa chê, nhuỵ đã hương tàn…thế rồi bây giờ em nói câu chia tay. Đã có lúc anh nghĩ đến chuyện tự tử để giữ tấm lòng son sắc và trinh trắng với em nhưng…hình như làm vậy hơi…ngu, nên anh đã quyết định cầm cự tới ngày nào hay ngày đó vậy!
Giờ đây anh đã không còn em bên cạnh nữa…cuộc sống buồn tẻ và hiu quanh biết bao…ngồi nhớ lại những lần anh đàn em rống, thật là vui vẻ…bây giờ chỉ còn anh trong căn phòng cô vắng!
Đành phải chúc em hạnh phúc bên thằng boy mới đó.
PS: à mà chiện này nữa, trong lần đi chơi 14-2 năm ngoái em có mượn anh 5000đ mua 2 túi nước mía (em 1 túi anh 1 túi đó)…chỉ hy vọng em sẽ nhớ đến tình anh và cả 5000đ em chưa trả nữa…
Tặng em iu nốt câu này rồi anh tóe lóe:
“Chỉ cần một phút để mà thương mà iu một ai đó. Nhưng mà ta sẽ mất cả đời để mà quên đi người đó.Chính vì thế mong em iu đừng đi yêu một người chỉ vì bề ngoài diện mạo đẹp đẽ hay vì tiền tài danh vọng,vì những cái đó rồi cũng sẽ tan theo mây khói.Hãy chọn một người mang lại được những nụ cười trên mô em, mang lại hạnh phúc nhỏ nho thui “
Nguồn: Sưu tầm
-->Đọc thêm...

Tình yêu ... xuất phát từ trái tim.

Những hành khách trên xe buýt nhìn một cách thông cảm một người phụ nữ trẻ xinh đẹp với một chiếc gậy màu trắng làm vật chỉ đường. Cô ấy trả tiền vé rồi dùng bàn tay chạm vào từng dãy ghế để tìm chỗ ngồi. Sau đó cô ngồi xuống, đặt túi xách lên đùi và tựa chiếc gậy vào thành ghế.

Ðã một năm trôi qua kể từ ngày Susan, tên người thiếu phụ, trở nên mù lòa. Một sự chẩn đoán sai lầm trong y học đã cướp đi ánh sáng của cuộc đời cô, đưa cô vào thế giới của đêm tối, giận dữ, thất vọng và tự ti. Tất cả cô đều trông chờ vào Mark, người chồng yêu quý của mình.Mark làm việc ở hãng hàng không quốc gia. Anh yêu vợ chân thành. Khi nhìn thấy nàng chìm dần trong sự ủ rũ và tuyệt vọng, anh rất đau lòng và quyết định giúp nàng trở nên tự tin và độc lập. Cuối cùng Susan cũng sẵn lòng trở lại làm việc, nhưng làm cách nào để nàng đến được sở làm? Nàng vẫn thường đi xe buýt nhưng bây giờ việc đi lại trên đường một mình khiến nàng rất hoảng sợ. Mark sẵn lòng đưa vợ đến sở làm mỗi ngày mặc dù nơi họ làm việc rất xa nhau. Lúc đầu điều ấy cũng an ủi được những nỗi đau mà Susan phải gánh chịu cũng như khiến Mark cảm thấy mình không là người vô dụng. Về sau, Mark thấy mình cần phải sắp xếp lại mọi thứ và anh nhận thấy Susan phải đi xe buýt trở lại, không thể suốt ngày nàng cứ dựa dẫm vào anh. Anh muốn vợ phải độc lập và tự tin như ngày xưa. Ðiều này đã khiến Susan giận dữ như thế nào và nàng cho rằng Mark đang dần bỏ rơi mình. Nàng đã khóc thật nhiều. Trái tim Mark đau nhói khi nhìn thấy những giọt nước mắt của nàng nhưng anh muốn nàng phải cứng rắn hơn, phải chấp nhận hoàn cảnh mà vẫn vui sống. Một vài ngày đầu, Mark dạy nàng cách bước lên xe buýt và sử dụng những giác quan khác để thích nghi với điều kiện sống hiện tại. Ðiều đó càng làm Susan cảm thấy khổ sở. Nàng luôn cảm thấy mình vô dụng và bị bỏ rơi khi phải một mình đối diện với thế giới hỗn độn bên ngoài mà không có sự che chở của người chồng thương yêu.

Mọi việc ban đầu rất khó khăn cho Susan nhưng cô cũng dần quen và thích nghi được. Một buổi sáng nọ, Susan vẫn đi làm như mọi khi và lúc cô đưa tiền vé, người tài xế nói: "Tôi cảm thấy ganh tị với cô đấy". Susan không chắc người tài xế đang nói với mình. Có ai trên đời này lại đi ganh tị với một người luôn phải chật vật với cuộc sống không như những người bình thường khác. Cô hỏi một cách tò mò: "Ông đang nói chuyện với tôi ư? Tại sao ông lại ganh tị ?".Người tài xế trả lời: "Chắc cô cảm thấy rất hạnh phúc khi người khác quan tâm chăm sóc nhiều đến như thế". Susan lắc đầu: "Tôi không hiểu ý ông". "Ôi, cô không biết à? Cứ mỗi sáng, tôt thấy một người đàn ông rất đẹp trai đứng ở góc đường nhìn cô xuống xe buýt và băng qua đường. Anh ta đứng đó để chắc chắn rằng cô qua đường một cách an toàn và chỉ lái xe đi khi bóng cô khuất nơi văn phòng làm việc. Anh ta vẫn thường nhìn cô một cách trìu mến và mỉm cười với cô. Cô thật là một người phụ nữ may mắn".

Tình yêu không là một đồ vật để bạn có thể nhìn hoặc cầm nắm mà phải được cảm nhận bằng trái tim. Ðôi khi sự yêu thương vô điều kiện không thể hiện ra bên ngoài nhưng nó lại nồng nàn và sâu lắng hơn bao giờ hết.


By : one friend
-->Đọc thêm...

Toàn tập tiểu thuyết của Sidney Sheldon .


Sidney Sheldon (11 tháng 2 năm 1917 – 30 tháng 1 năm 2007), là một tiểu thuyết gia người Mỹ, đoạt giải của Viện Hàn Lâm nghệ thuật Mỹ, ông còn là một kịch tác gia và một người viết kịch bản phim và chương trình truyền hình chuyên nghiệp.



Sheldon sinh tại Chicago, Illinois, với tên khai sinh là Sidney Schechtel, có bố là người Do Thái gốc Đức, mẹ là gốc Nga. Nhà văn người Mỹ này có 2 đời vợ. Ông sống với diễn viên Jorja Curtright Sheldon hơn 30 năm, cho tới khi bà qua đời năm 1985. Bốn năm sau, Sidney Sheldon tái hôn với Alexandra Kostoff, người từng đóng phim khi còn nhỏ và hoạt động trong ngành quảng cáo. Ông là cha của nhà văn nữ Mary Sheldon.Trải qua một tuổi thơ khốn khó và nhờ đó mà kinh nghiệm, vốn sống của ông vô cùng phong phú, là điểm tựa cho ông viết nên những bộ tiểu thuyết hay nhất và đi sâu vào lòng người. Lớn lên trong thời kỳ Đại khủng hoảng, cha mẹ ông chỉ học đến lớp ba và hầu như không đọc sách, Sheldon xem sự thành công trong viết lách của mình là một điều giống như phép lạ.Phần lớn tác phẩm của ông thuộc thể loại trinh thám, hình sự, tình cảm, và đều thuộc hàng best-seller.

Các tác phẩm của Sidney Sheldon:

  1. A Stranger in the Mirror (1976) - Người lạ trong gương
  2. The Sands of Time (1988) - Cát bụi thời gian
  3. Tell Me Your Dreams (1998) - Hãy kể giấc mơ của em
  4. If Tomorrow Comes (1985) - Nếu còn có ngày mai
  5. The Best Laid Plans (1997) - Kế hoạch hoàn hảo
  6. Wattpad - Tay cự phách
  7. The Doomsday Conspiracy (1991) - Âm mưu ngày tận thế
  8. The Sky is Falling (2001) - Bầu trời sụp đổ
  9. Are You Afraid of the Dark? (2004) - Bạn có sợ bóng tối? (Bóng tối kinh hoàng)
  10. Bloodline (1977) - Dòng máu
  11. The Stars Shine Down - Dưới ánh sao
  12. Nothing Lasts Forever (1994) - Không có gì vĩnh cửu
  13. Memories of Midnight (1990) - Kí ức lúc nửa đêm
  14. The Naked Face (1970) - Lộ mặt
  15. The Other Side of Midnight (1973) - Phia bên kia nửa đêm
  16. Morning, Noon and Night (1995) - Sáng, trưa và đêm
  17. The Stars Shine Down (1992) - Sao chiếu mệnh
  18. Windmills of the Gods (1987) - Sứ giả của thần chết
  19. Rage of Angels (1980) - Thiên thần nổi giậnTRUY LÙNG
  20. Master of the Game (1982) - Người đàn bà quỷ quyệt
                        Download trọn bộ tiểu thuyết Sidney Sheldon tại đây

By : duong.ph
-->Đọc thêm...

Mẹ, và 8 điều nói dối !


MOTHER = MẸ nghĩa là: 
M… Million là hàng triệu điều mẹ trao cho con,
O… Old nghĩa là mẹ sẽ vì thế mà ngày càng già đi,
T… Tears là những giọt nuớc mắt mẹ đã đổ vì con,

H… Heart là trái tim vàng của mẹ,
E… Eyes là đôi mắt mẹ luôn dõi theo con,
R… Right là những gì đúng đắn mẹ hay khuyên bảo.
1.
Thuở nhỏ, gia đình cậu bé rất nghèo, tới bữa, chẳng mấy khi có đủ cơm ăn, mẹ liền lấy cơm ở trong bát mình chia đều cho các con. Mẹ bảo: Các con, ăn nhanh lên, mẹ không đói!——> Mẹ nói câu nói dối đầu tiên!

2.

Khi cậu bé lớn dần lên, người mẹ tảo tần lại tranh thủ những ngày nghỉ cuối tuần, đến những vùng đầm hồ ven đô bắt cá về cho con ăn cho đủ chất. Cá rất tươi, canh cá cũng rất ngon. Khi các con ăn thịt cá, mẹ lại ngồi một bên nhằn đầu cá. Lấy lưỡi mà liếm những mảnh thịt sót lại trên đầu cá. Cậu bé xót xa, liền gắp miếng cá trong bát mình sang bát mẹ, Mẹ không ăn, lại dùng đũa gắp trả miếng cá về bát cậu bé. Mẹ bảo: Con trai, con ăn đi, mẹ không thích ăn cá.——> Mẹ nói câu nói dối thứ hai.

3.

Lên cấp 2, để nộp đủ tiền học phí cho cậu bé và anh chị, Vừa làm thợ may, mẹ vừa đến Hợp tác xã lĩnh vỏ hộp diêm về nhà, mỗi tối lại ngồi cặm cụi dán, kiếm thêm chút tiền chi tiêu cho gia đình. Một buổi tối mùa đông, nửa đêm cậu bé tỉnh giấc. Thấy mẹ vẫn còng lưng bên cành chiếc đèn dầu dán vỏ bao diêm. Cậu bé nói: Mẹ à, mẹ đi ngủ thôi, sáng ngày mai mẹ còn phải đi làm nữa mà. Mẹ cười nhẹ: Con trai, đi ngủ đi. Mẹ không buồn ngủ!——>Mẹ lại lần thứ ba nói dối.

4.

Ngày thi vào trung học, mẹ xin nghỉ làm, Ngày nào cũng đứng ở cổng trường thi, làm chỗ dựa tinh thần cho cậu bé đi thi. Đúng vào mùa hạ, trời nắng khét tóc. Người mẹ nhẫn nại, đứng dưới cái nắng hè gay gắt chờ con mấy tiếng dài đằng đẵng. Tiếng chuông hết giờ vang lên rồi. Mẹ nghiêng người đưa cho cậu bé bình trà đã được pha sẵn, dỗ dành cậu bé uống, bình trà nồng đượm, tình mẹ còn nồng đượm hơn. Nhìn thấy bờ môi khô nẻ và khuôn mặt lấp lánh mồ hôi của mẹ, cậu bé liền đưa bình trà trong tay mời mẹ uống. Mẹ bảo: Con uống nhanh lên con. Mẹ không khát!! ——>Mẹ nói dối lần thứ tư.

5.

Sau khi cha lâm bệnh qua đời,mẹ vừa làm mẹ vừa làm cha. Vất vả với chút thu nhập ít ỏi từ nghề may vá. Ngậm đắng nuốt cay nuôi con ăn học, khổ không lời nào kể xiết. Có chú Lý ngồi sửa đồng hồ dưới chân cây cột điện đầu ngõ biết chuyện, việc lớn việc nhỏ chú đều tìm cách qua giúp một tay. Từ chuyển than, gánh nước, giúp ít tiền cho gia đình cậu bé tội nghiệp. Con người chứ đâu phải cây cỏ, lâu rồi cũng thành thân. Hàng xóm láng giềng biết chuyện đều khuyên mẹ tái giá, việc gì phải một mình chịu khổ thế. Nhưng qua nhiều năm mẹ vẫn thủ thân như ngọc, kiên quyết ko đi bước nữa. Mọi người có khuyên mẹ kiên quyết không nghe. Mẹ bảo: Mẹ không yêu chú ấy. ——>Mẹ nói dối lần thứ 5

6.

Sau khi cậu bé và các anh chị cậu tốt nghiệp đại học đi làm. Mẹ nghỉ hưu rồi nhưng vẫn tiếp tục làm những việc lặt vặt ở chợ để duy trì cuộc sống. Các con biết chuyện thường xuyên gửi tiền về để phụng dưỡng mẹ. Mẹ kiên quyết không nhận, tất cả tiền con gửi về mẹ đều gửi trả. Mẹ bảo: Mẹ có tiền! ——>Mẹ nói dối lần thứ 6

7.

Cậu bé ở lại trường dạy 2 năm, sau đó thi đỗ học bổng học thạc sỹ ở một trường đại học danh tiếng của Mỹ. Sau khi tốt nghiệp cậu ở lại làm việc tại một công ty nghiên cứu máy móc. Sống ở Mỹ một thời gian, khi đã có chút điều kiện. Cậu bé muốn đưa mẹ qua Mỹ sống để phụng dưỡng mẹ tốt hơn. Nhưng lại bị mẹ từ chối. Mẹ bảo: Mẹ khôngquen! ——>Mẹ nói dối lần thứ 7.

8.

Nhiều năm trôi qua, mẹ lâm trọng bệnh, phải vào viện điều trị. Khi con trai đáp máy bay từ nơi xa xôi về thăm mẹ, mẹ già đi nhiều và yếu quá rồi. Nhìn mẹ bị bệnh tật dày vò đến chết đi sống lại, thấy con trai đau đớn vì thương xót mẹ. Mẹ lại bảo: Con trai, đừng khóc, mẹ không đau đâu. ——>Đấy là lần nói dối cuối cùng của mẹ.
By : Thanh Thúy
-->Đọc thêm...

Tình bạn và Tình yêu !

Tình bạn là một buổi đi dạo trong công viên với một người mà ta tin tưởng. Tình yêu là khi ta cảm thấy trong công viên ấy chỉ tồn tại hai người mà thôi.Tình bạn là khi nhìn vào mắt người ấy, ta biết người ấy quan tâm đến ta. Tình yêu là khi ánh mắt người ấy như sưởi ấm trái tim ta.
Tình bạn là khi xa nhau, ta vẫn cảm thấy như đang ở rất gần. Tình yêu là dù không ở bên nhau, ta vẫn cảm thấy hình bóng người ấy trong trái tim mình.
Tình bạn là khi ta hy vọng người ấy đạt được những gì tốt đẹp nhất. Tình yêu là khi ta mang đến cho người ấy những điều tốt đẹp nhất.
Tình bạn chiếm hữu lý trí của ta. Tình yêu chiếm giữ tâm hồn ta.
Tình bạn là khi ta luôn tìm cách ở bên cạnh người ấy lúc hoạn nạn. Tình yêu là khi ta có thể từ bỏ mọi việc để được ở cạnh người ta yêu.
Tình bạn mà không có tình yêu vẫn tồn tại. Tình yêu sẽ không sống nổi nếu không có tình bạn.
Tình bạn phát quang mà không phát nhiệt. Tình yêu vừa tỏa sáng vừa đốt cháy cùng một lúc.
Tình yêu là khi người ấy khóc, mình muốn khóc cùng. Tình bạn là khi người ấy khóc, ngay lập tức ta sẽ lựa lời an ủi.
Tình yêu là lúc ta lúng túng và xấu hổ trước mặt người ấy. Tình bạn là lúc ta nhìn thẳng vào mắt người ấy và mỉm cười.
Tình yêu là khi ta thấy người ấy nói chuyện với người khác giới, ta cố lờ đi nhưng sự bối rối thấy rõ. Còn tình bạn với tình huống tương tự, ta sẽ tham gia vào câu chuyện ngay.
Tình yêu là khi ta bất ngờ gặp người ấy, mất một lúc lâu để nói câu hoàn chỉnh đầu tiên. Đối với tình bạn ta sẽ reo lên một cách nhanh chóng.
Tình yêu người yêu, cảm giác dễ nhận thấy nhất là tim đập mạnh và hồi hộp. Còn bên cạnh một người bạn vui vẻ là cảm giác đầu tiên.


By : Duong.ph
-->Đọc thêm...

Em này, anh cần em biết một vài điều !

Anh luôn muốn em hồn nhiên và mãi vô tư như thế, nhưng có những điều anh nghĩ giá như em biết thì hay hơn.

Anh nghĩ về em nhiều hơn là em tưởng đấy. Nhưng không phải lúc nào anh cũng vớ lấy điện thoại mà hí hoáy nhắn tin báo cho em biết điều đó, thế nên không cần phải tối ngày lẽo đẽo theo hỏi anh rằng anh có nhớ em không.
Không cần phải vòng vo mãi thế, anh không hề giỏi đoán ý đồng đội. Làm sao mà một tên con trai với trí tưởng tượng hạn hẹp thế lại có thể hiểu nổi khi em nói: “Chiều nay trời nóng anh nhỉ?” có nghĩa là em đang muốn anh chở đi ăn kem chứ !
Đừng hỏi anh những câu hỏi kiểu như: “Anh yêu em nhiều như thế nào? Em là người thứ mấy của anh?…”. Tình yêu không phải là… giày dép để em đo đạc hay so sánh, cũng như chắc chắn là khi anh nói em là số thứ bao nhiêu thì em kiểu gì mà không lăn tăn suy nghĩ chứ em.
Khi giận anh, thà em cứ càu nhàu bên tai anh cả ngày cũng được. Dù sao thì việc đó cũng dễ thương gấp 10 lần chuyện em cắt liên lạc, khoá máy và bình thản nhìn anh lo sốt vó lên. Thật sự sau một quãng thời gian quen nhau, anh đã thôi không còn nhớ hết những lần kỉ niệm yêu nhau, kỉ niệm cái cầm tay đầu tiên, cái kiss thứ 100 của tụi mình. Nhưng mong em hiểu rằng điều đấy không có nghĩa là anh đã thôi không còn yêu em nữa đâu bé ạ!
Đừng bao giờ vác những bi kịch ảo tưởng từ phim Hàn về mà… đe doạ anh về cái ngày chia tay xa xăm nào đấy. Nếu em cứ nói mãi về một tương lai u ám thế, anh cũng cảm thấy không dám bảo đảm, không dám trông chờ vào điều gì khá khẩm hơn đâu.
Anh thấy sẽ okie hơn rất nhiều nếu em không lượn lờ trước mặt anh với cái áo mặc ở nhà nhăn nhúm hay thản nhiên đắp cái mặt nạ kem dưỡng da đen sì khi anh đang nói chuyện với em. Những lúc như thế em cứ giữ riêng cho mình em thấy thôi nhé!
Khi anh vô tình vuột miệng đem những câu chuyện về người cũ ra thì không đồng nghĩa với việc là anh vẫn còn yêu, vẫn còn nhớ cô ấy gì gì hết. Anh chỉ đang ngốc nghếch một cách không chịu được và em cứ lờ tịt chuyện này đi nha em. 
Anh hoàn toàn có thể làm trò để nhìn thấy em vui, kiểu như giả giọng vịt Donald hay múa trọn bài Nobody cho em thưởng ngoạn. Nhưng xin đừng đem chuyện đó “tám” với các cô bạn thân, hay thậm chí bắt anh trình diễn lại một lần nữa trước họ chứ. Giữ lấy “chàng trai tuyệt vời” này cho mình em thôi được không em?
Khi chúng ta đang cãi nhau kịch liệt, xin em đừng báo lỗi anh từng lời từng chữ anh nói. Việc vừa cãi nhau đùng đùng vừa dùng đầu óc phân tích từng câu chữ cho đúng ngữ pháp đúng văn phạm hoàn toàn là điều không tưởng đấy cô nương!
Nếu như anh có khen rằng cái áo của em hôm nay thật đẹp, thì thật sự chỉ là anh đang muốn em vui. Vì anh không thể phân biệt được nó khác gì so với cái áo hôm qua, và đừng nổi giông bão với anh nếu như nó… đúng là cái áo hôm qua đấy!
Mỗi khi tụi mình có xích mích, anh mong rằng em đừng cố đẩy anh vào chiến trận bằng hàng núi câu khiêu khích nha em. Mỗi chàng trai đều có một phần là đứa trẻ và không phải trông tụi anh khô khan như thế có nghĩa là tụi anh hoàn toàn không biết tổn thương có “vị” nhưng thế nào đâu.
Hãy giữ bình tĩnh khi anh không thể bình tĩnh và sau khi anh đã bình tĩnh rồi thì em có thể làm mình làm mẩy mà em yêu.
Em cảm thấy hạnh phúc thế nào khi anh nắm tay em giữa phố đông người, ôm lấy em thật chặt từ sau lưng và bất ngờ hôn em thật ngọt khi em hoàn toàn không chú ý thì anh cũng vậy đấy em ạ! 
Có thể em cảm thấy chuyện tình mình mất đi nhiều… kịch tính và anh là chàng trai bình thường hơn là em mong. Nhưng thú nhận là anh yêu em nhiều hơn rất nhiều lần em có thể biết đấy em !


By: duong.ph
-->Đọc thêm...

Friday, October 19, 2012

Anh dành tặng cả trái tim này cho em!

ANH DÀNH TẶNG CẢ TRÁI TIM NÀY CHO EM
- Anh thích em!
Anh giơ bó hoa trước mặt nó, đôi mắt nhìn nó đợi chờ. Nó khẽ cười:
- Em xin lỗi! Em đã có người yêu rồi. Hơn nữa, cuộc sống của em cũng không còn dài nữa.
- Ý em là sao?
- Em sắp chết rồi.
- Tại sao chứ? Em bị bệnh nan y?
- Không có, em hoàn toàn khỏe mạnh....

Chương 1:  
Chương 1
- Anh thích em! Anh giơ bó hoa trước mặt nó, đôi mắt nhìn nó đợi chờ. Nó khẽ cười: - Em xin lỗi! Em đã có người yêu rồi. Hơn nữa, cuộc sống của em cũng không còn dài nữa. - Ý em là sao? - Em sắp chết rồi. - Tại sao chứ? Em bị bệnh nan y? - Không có, em hoàn toàn khỏe mạnh. - Vậy thì là tại sao? Nó không nói gì, chỉ mỉm cười, cúi đầu chào anh rồi quay lưng bước đi. Anh thở dài, nhìn theo. Bó hoa hồng trên tay đã ném vào thùng rác gần đó. Anh ngồi trên ghế đã, dương mặt trầm tư mang nặng nỗi buồn. Nó đã có người yêu từ bao giờ? Tại sao anh lại không biết gì cả? Có lẽ là do người yêu nó học khác trường chăng, mà anh thi chỉ có thể gặp nó ở trường. vả lại, anh mới chỉ quen được với nó từ cách đây ba tuần. Ba tuân - không phải là khoảng thời gian anh yêu nó. Anh đã yêu nó từ hai năm trước, từ khi nhìn thấy nụ cười của nó với những đứa trẻ mồ côi ở cô nhi viện. Khoảnh khắc ấy đã khiến cho trái tim vô tình của anh rung động mãnh liệt. Anh không biết tên nó. Anh gọi nó là THIÊN THẦN. Về sau, khi vô tình gặp nó ở trường, anh mới biết nó học cùng trường anh, sau anh một khóa, tên là Uyên Nhi - một cái tên thật dịu dàng. Tuy nhiên, anh lại chẳng biết gì về gia cảnh của nó. Nó rất đẹp, một vẻ đẹp thiên thần nên có không ít người theo đuổi. Anh chỉ là một trong số đó. Anh không có can đảm bày tỏ, thậm chí còn không có cả can đảm để làm quan. Vì vậy chỉ có thể đứng từ xa nhìn nó, giữ mối tình thầm lặng trong lòng. Chỉ đến ba tuần trước, nó tham gia vào Câu lạc bộ Văn học của trường do anh làm chủ tịch, anh mới có cơ hội quen biết nó. Hai người cũng rất hợp, chỉ nói chuyện vài câu mà đã trở nên thân thiết. Thế nên hôm nay, anh mới quyết định tỏ tình với nó. Không ngờ lại nhận được câu trả lời anh không dám nghĩ tới. Anh đưa đôi mắt nhìn về hướng mặt trời đang dần buông xuống, trong lòng chất chứa những thắc mắc. Rốt cuộc, hàm ý trong câu nói của nó là gì?

Chương 2:  
Chương 2
CỘC CỘC CỘC - Vào đi. Anh đẩy cửa bước vào. Vị nữ bác sĩ già đang ngồi trên bàn làm việc ngẩng đầu nhìn anh, khẽ mỉm cười: - Văn à, có chuyện gì không cháu? Anh đặt lên bàn một chiếc hộp nhỏ. - Mẹ cháu gửi bác ít đồ. Cháu tiện đường đem qua. Vị bác sĩ đỡ lấy chiếc hộp, mở ra xem rồi gật đầu: - Cảm ơn cháu. - Dạ không có gì. Cháu về đây. - Ừ, vậy chào cháu. Anh đút hai tay vào túi quần, bước đi trên hành lang bệnh viện. Bất chợt, anh khựng lại. Liệu có phải anh bị hoa mắt không nhỉ? Hình như anh vừa nhìn tháy ní. Anh lập tức quay đầy lại. Căn phòng bệnh ấy không đóng cửa. Nhìn vào, dúng là nó. Nó đang nắm tay một người con trai nằm hôn mê trên giường bệnh, miệng mấp máy nói điều gì đó anh không nghe ro, chỉ thấy gương mặt nó nhòa lệ. Anh đảo mắt nhìn sang chàng trai đang nằm bất động. Gương mặt cậu ta trắng bệch, không chút sức sống, đôi môi nhợt nhạt, đôi mắt nhắm nghiền. Có khi nào, người đó là bạn trai của nó? Anh quay mặt di, đưa tay lên ngực nghe tiếng trái tim mình tan vỡ. Không muốn nghĩ nhiều nữa, anh bước đi thật nhanh, để lại sau lưng cảnh tượng khiến anh đau lòng. * * * Sáng hôm sau, vừa bước vào trường, anh chạm mặt ngay nó. Nó mỉm cười gật đầu chào anh, đôi mắt còn sưng lên vì khóc quá nhiều. Anh cũng gật đầu chào lại, không hỏi gì đến chuyện hôm qua. Nó ôm chiếc cặp đi lướt qua anh. Một tờ giấy rơi lại phía sau. Anh nhặt lên, định đưa cho nó nhưng bóng nó đã khuất sau hành lang rồi. Anh tò mò mở tờ giấy ra. Bên trong là những hàn chữ nắn nót của nó: "My love, Khi anh đọc những dòng thư này, có lẽ em đã không còn trên thế gian này nữa. Anh biết vì sao không? Vì khi ấy, em đang ở thế giới bên kia, mỉm cười nhìn anh, chỉ để trái tim mình ở lại bên anh. Căn bệnh của anh ngày càng nặng rồi. Nếu không có trái tim thay thế, anh sẽ chết. Em thà để mình ra đi chứ không thể để anh rời xa thế gian này được. Không có anh, cuộc sống của em không còn ý nghĩa. Anh đừng cảm thấy có lỗi. Tất cả là do em tự nguyện. Em vốn là cô nhi, được gia đình anh chăm sóc đến tận bây giờ đã là một may mắn lớn lắm rồi. Em nợ gia đình anh sự chăm sóc suốt bao nhiêu năm qua, nợ anh cả một tình yêu to lớn. Em chẳng có gì đền đáp, chỉ có thể lấy sinh mạng mình ra đổi lấy sinh mạng của anh. Anh có ghét em không? Khi mà em đã bỏ anh ở lại thế gian này một mình? Em đi, phải ra đi mãi mãi, không thể trở lại, nhưng em sẽ để lại trái tim mình bên anh. Sau này, mỗi khi nhớ em, anh hãy đặt tay lên ngực mình. Trái tim em ở nơi đó... My love. Anh hãy tìm cho mình một người tốt hơn em, yêu anh hơn em và chăm sóc anh tốt hơn em. Quên em đi nhé. Hãy bắt đầu một cuộc sống mời không có em. Vĩnh biệt anh, tình yêu của em." Anh cầm chặt tờ giấy trong tay, lờ mờ hiểu được sự việc. Người nó yêu bị bệnh tim. Nếu không được thay tim kịp thời, anh ta sẽ chết. Nó muốn tự tử để lại trái tim mình cho anh ta, để lại tình yêu cho anh ta. Anh cảm thấy vô cùng đau đớn, vội vã chạy đi tìm nó. - Uyên Nhi. Nó giật mình, quay đầu lại, mỉm cười nhìn anh: - Có chuyện gì vậy ạ? - Cái này là thế nào? Anh chìa trước mặt nó lá thư màu hồng. Nó vội vàng đưa tay giật lấy. Vừa mở ra, mặt nó tái mét: - Anh...anh đã đọc nó? - Ừ. Anh đã đọc rồi. Tại sao em làm như vậy? Em muốn tự tử? - Xin anh đừng nói cho ai biết. Hãy để sau khi em chết đi đã. Em không muốn mọi người đau lòng. - Uyên Nhi, sao em lại khờ thế? - Em không khờ. Là vì em yêu anh ấy. Nó mỉm cười cay đắng, những giọt nước mắt đua nhau rơi xuống. Anh đau khổ đưa tay lau nước mắt cho nó, trong lòng thầm đưa ra một quyết định.

Chương 3:  

By : Thanh Thúy.
Chương 3
"Uyên Nhi, Bây giờ em có thể sống tiếp tục và hạnh phúc ben người mình yêu rồi chứ? Em đừng lo cho anh. Anh cũng sẽ hạnh phúc nơi thế giới bên kia. Bởi vì...hạnh phúc của anh chính là em, là được nhìn thấy nụ cười của em, là được thấy em sống tốt. Anh yêu em nhưng không mong em đáp lại anh. Chỉ mong em sẽ mãi mãi được cười vui, không bao giờ đau khổ. Em hãy nhớ, trái tim anh đang ở nơi người em yêu. Nhớ đến anh thì hãy bảo anh ta chăm sóc nó tốt nhé. Anh để lại trái tim mình nơi dương gian để được yêu em. Em đừng cảm thấy có lỗi. Cũng như em từng nói. Tất cả là anh tự nguyện. Không phải anh ngốc, mà là do anh yêu em." Uyên Nhi vò nát bức thư trong tay, gương mặt đẫm lệ. Anh đã đi rồi. Anh hi sinh mạng sống của mình để giữ lại mạng sống cho nó và cho người nó yêu. Tình cảm của anh quá cao thượng. Nó không biết lấy gì đền đáp. Mà đền đáp thế nào khi anh đã không còn nữa? Nó ngẩng mặt lên trời, nhìn những vì sao sáng lấp lánh. - Xin lỗi anh. Em mãi nợ anh một tình yêu...
-->Đọc thêm...
Like this Blogger

Tìm kiếm

Hỗ trợ trực tuyến

Skype Me™!
Hotline: +84 932634828
i'm not online
Email: books.duong@gmail.com

Followers


Nhận xét mới

Ứng dụng - Download

Home| Business| Internet| Market| Stock| Góp ý - Liên hệ| Font Unicode
Thư viện trực tuyến 24h
Design by: duong.ph
Copyright 2012 : Blogger
Add: Đà Nẵng - Việt Nam
Điện thoại: +84 932634828
Email: books.duong@gmail.com. Blogger: http://test-duong.blogspot.com/