Showing posts with label Truyện ngắn. Show all posts
Showing posts with label Truyện ngắn. Show all posts

Friday, February 01, 2013

'Quy tắc vàng' để trở thành người phụ nữ khôn ngoan


1. Bất luận bạn mâu thuẫn hay gặp rắc rối với ai, hãy giải quyết nó trong vòng 24 giờ. Nếu để lâu quá, mọi chuyện sẽ trở nên phiền phức hơn rất nhiều. Ngoài ra, trong phạm vi có thể chấp nhận được, bạn hãy nói lời xin lỗi trước. Đôi khi biến mình thành kẻ xấu không phải là điều xấu.
2. Học cách nhìn xa trông rộng, nhìn cuộc sống bằng ánh mắt tích cực, đối diện với cuộc sống một cách tích cực, cuộc sống sẽ như bạn muốn.
3. Thông minh lên một chút, đừng hỏi người ta có nhớ bạn không, có yêu bạn không... Nếu người ấy nhớ và yêu bạn, họ sẽ tự nói với bạn.
4. Nếu thích một người, hãy nói với đối phương khi điều kiện cho phép. Có thể bạn không nhận được câu trả lời như ý, nhưng ít nhất bạn đã nỗ lực, cố gắng để không phải hối hận về sau.
5. Nếu quyết định rời xa một người, cần hành động nhanh và dứt khoát. Nếu quyết định yêu một người, cần thời gian dài hơn một chút, để tìm hiểu kỹ xem người ấy có thực sự hợp với bạn.
6. Không nên vì bất cứ việc gì, vì bất cứ ai mà thường xuyên dằn vặt, làm khổ bản thân kiểu như nhịn cơm, khóc lóc, sống khép mình, đau khổ... Chỉ những người ngốc mới làm như vậy. Tất nhiên, thỉnh thoảng ngốc một tí thì được, bởi cuộc sống vốn không nhất thiết lúc nào cũng phải thông minh ^^.
7. Đặt ra mục tiêu cho bản thân và hoàn thành nó trong vòng 2 năm hay bao lâu là tùy bạn. Người sống có mục tiêu chắc chắn không phải người vô vị.
8. Nếu người con trai nào đó nói những câu khiến bạn thấy xấu hổ, hãy tha thứ cho anh ta. Một người con trai được tha thứ sớm muộn cũng sẽ hối hận vì đã để mất một người con gái khoan dung như bạn.
9. Nếu có thể không hút thuốc, đừng hút. Nếu có thể không uống rượu, đừng uống.
10. Dù có chán nản đến mấy cũng đừng tìm đến quán rượu. Một người con gái ngốc nghếch, một tay cầm cốc rượu, một tay cầm điếu thuốc, nghĩa là bạn đang "cầm" thêm nỗi cô đơn và gánh nặng đau khổ.
11. Nhớ rõ ngày sinh nhật của người bạn thích, bao gồm người thân trong gia đình bạn. Tất nhiên đừng bao giờ có ý định quên ngày sinh nhật của chính mình nhé ^^.
12. Khi có thời gian rỗi, hãy tự mình pha ấm trà uống hoặc làm vài món ăn ngon, bớt chút thời gian nghe nhạc, đọc vài cuốn sách hay, sau đó ngủ nướng một giấc.
13. Thỉnh thoảng tự hát cho mình nghe, hay dở không quan trọng, miễn sao tâm trạng thoải mái là được.
14. Khi cô đơn, bạn nên tìm đến những cô bạn thân, cùng nhau đi dạo, ăn uống... không nên để cô đơn làm bản thân "chết đuối".
15. Trước khi ra ngoài, nhớ soi gương xem trang phục đã phù hợp chưa. Nếu thời gian quá gấp, hãy chuẩn bị sẵn đồ mặc cho ngày mai trước khi đi ngủ vào buổi tối.
Dương Dương
-->Đọc thêm...

Wednesday, October 31, 2012

Bức thư tình ... cảm động!

Em thân yêu!



Thế là được gần 1 năm rồi, từ cái ngày em xù đẹp anh để đi theo tiếng gọi trái tim em, từ ngày đó tới giờ không giây phút nào anh không nghĩ đến em cả.
Thôi nghe em, anh dừng type nghe!

Nhớ ngày xưa đôi ta yêu nhau thắm thiết, thế mà chỉ bùm một chút tư lợi cá nhân em đã bỏ rơi thằng này để đi theo một thằng khác…thằng đó có hơn anh ở điểm nào đâu, chẳng qua nó giàu hơn anh, nó học giỏi hơn anh và nó pro hơn anh thôi mà… hỏng lẽ dzì dzậy mà em nhẫn tâm để lại vết thương lòng đang lớn dần từng ngày hay sao em? (Anh là anh đẹp zaj hơn nó)
Tình anh rung rinh ngọn mía lẽ nào em nỡ chặt gốc bỏ ngọn sao…bây giờ em đi xe tay ga rồi đâu còn nhớ con wave còi này nữa, nhớ những ngày mưa xe tắt máy anh ngồi trên xe dồn số còn em hỳ hục cong mông đầy phía sau…lãng mãn thế kia mà em nỡ lòng nào…
Giờ đây ngồi đọc lại những bức thư em viết cho anh, tình yêu của anh nó cứ nhểu xuống từ mắt lẫn từ mũi…từng giọt từng giọt trông mà thương. Rồi những buổi chiều tà tụi mình thường tay trong tay đi…lụm lon nước ngọt em còn nhớ không…kiếm được đồng nào hay đồng ấy, cay đắng tủi nhục cùng nhau chia sẽ vậy mà em cũng dứt áo ra đi, chẳng lẽ bi giờ anh đi lụm lon nước ngọt một mình sao em…quê lắm, đi hai người vẫn đỡ ngại hơn mà em…!
Ngày em nói câu chia tay sao mà bàng hoàng quá…lời nói của em nhẹ nhàng mà sao anh nghe như tiếng bả chủ đòi tiền nhà vậy, giật thót và buốt nhói con tim…Đang uống ngụm nước, nghe em nói xong câu goodbye anh phụt nước thẳng vào bát cháo lòng đang ăn ngon miệng khiến nó bắn tung tóe vào người các nam thanh nữ tú ngồi cùng bàn. Anh đau nhói cõi lòng, bấy nhiêu ngày tháng bên nhau vậy mà em cứ làm như đi chợ vậy…em “đón” anh về từ những năm anh còn là thằng sinh viên nhà quê…bây giờ đã là năm 2, em “xài” anh đến mức liễu chán hoa chê, nhuỵ đã hương tàn…thế rồi bây giờ em nói câu chia tay. Đã có lúc anh nghĩ đến chuyện tự tử để giữ tấm lòng son sắc và trinh trắng với em nhưng…hình như làm vậy hơi…ngu, nên anh đã quyết định cầm cự tới ngày nào hay ngày đó vậy!
Giờ đây anh đã không còn em bên cạnh nữa…cuộc sống buồn tẻ và hiu quanh biết bao…ngồi nhớ lại những lần anh đàn em rống, thật là vui vẻ…bây giờ chỉ còn anh trong căn phòng cô vắng!
Đành phải chúc em hạnh phúc bên thằng boy mới đó.
PS: à mà chiện này nữa, trong lần đi chơi 14-2 năm ngoái em có mượn anh 5000đ mua 2 túi nước mía (em 1 túi anh 1 túi đó)…chỉ hy vọng em sẽ nhớ đến tình anh và cả 5000đ em chưa trả nữa…
Tặng em iu nốt câu này rồi anh tóe lóe:
“Chỉ cần một phút để mà thương mà iu một ai đó. Nhưng mà ta sẽ mất cả đời để mà quên đi người đó.Chính vì thế mong em iu đừng đi yêu một người chỉ vì bề ngoài diện mạo đẹp đẽ hay vì tiền tài danh vọng,vì những cái đó rồi cũng sẽ tan theo mây khói.Hãy chọn một người mang lại được những nụ cười trên mô em, mang lại hạnh phúc nhỏ nho thui “
Nguồn: Sưu tầm
-->Đọc thêm...

Tình yêu ... xuất phát từ trái tim.

Những hành khách trên xe buýt nhìn một cách thông cảm một người phụ nữ trẻ xinh đẹp với một chiếc gậy màu trắng làm vật chỉ đường. Cô ấy trả tiền vé rồi dùng bàn tay chạm vào từng dãy ghế để tìm chỗ ngồi. Sau đó cô ngồi xuống, đặt túi xách lên đùi và tựa chiếc gậy vào thành ghế.

Ðã một năm trôi qua kể từ ngày Susan, tên người thiếu phụ, trở nên mù lòa. Một sự chẩn đoán sai lầm trong y học đã cướp đi ánh sáng của cuộc đời cô, đưa cô vào thế giới của đêm tối, giận dữ, thất vọng và tự ti. Tất cả cô đều trông chờ vào Mark, người chồng yêu quý của mình.Mark làm việc ở hãng hàng không quốc gia. Anh yêu vợ chân thành. Khi nhìn thấy nàng chìm dần trong sự ủ rũ và tuyệt vọng, anh rất đau lòng và quyết định giúp nàng trở nên tự tin và độc lập. Cuối cùng Susan cũng sẵn lòng trở lại làm việc, nhưng làm cách nào để nàng đến được sở làm? Nàng vẫn thường đi xe buýt nhưng bây giờ việc đi lại trên đường một mình khiến nàng rất hoảng sợ. Mark sẵn lòng đưa vợ đến sở làm mỗi ngày mặc dù nơi họ làm việc rất xa nhau. Lúc đầu điều ấy cũng an ủi được những nỗi đau mà Susan phải gánh chịu cũng như khiến Mark cảm thấy mình không là người vô dụng. Về sau, Mark thấy mình cần phải sắp xếp lại mọi thứ và anh nhận thấy Susan phải đi xe buýt trở lại, không thể suốt ngày nàng cứ dựa dẫm vào anh. Anh muốn vợ phải độc lập và tự tin như ngày xưa. Ðiều này đã khiến Susan giận dữ như thế nào và nàng cho rằng Mark đang dần bỏ rơi mình. Nàng đã khóc thật nhiều. Trái tim Mark đau nhói khi nhìn thấy những giọt nước mắt của nàng nhưng anh muốn nàng phải cứng rắn hơn, phải chấp nhận hoàn cảnh mà vẫn vui sống. Một vài ngày đầu, Mark dạy nàng cách bước lên xe buýt và sử dụng những giác quan khác để thích nghi với điều kiện sống hiện tại. Ðiều đó càng làm Susan cảm thấy khổ sở. Nàng luôn cảm thấy mình vô dụng và bị bỏ rơi khi phải một mình đối diện với thế giới hỗn độn bên ngoài mà không có sự che chở của người chồng thương yêu.

Mọi việc ban đầu rất khó khăn cho Susan nhưng cô cũng dần quen và thích nghi được. Một buổi sáng nọ, Susan vẫn đi làm như mọi khi và lúc cô đưa tiền vé, người tài xế nói: "Tôi cảm thấy ganh tị với cô đấy". Susan không chắc người tài xế đang nói với mình. Có ai trên đời này lại đi ganh tị với một người luôn phải chật vật với cuộc sống không như những người bình thường khác. Cô hỏi một cách tò mò: "Ông đang nói chuyện với tôi ư? Tại sao ông lại ganh tị ?".Người tài xế trả lời: "Chắc cô cảm thấy rất hạnh phúc khi người khác quan tâm chăm sóc nhiều đến như thế". Susan lắc đầu: "Tôi không hiểu ý ông". "Ôi, cô không biết à? Cứ mỗi sáng, tôt thấy một người đàn ông rất đẹp trai đứng ở góc đường nhìn cô xuống xe buýt và băng qua đường. Anh ta đứng đó để chắc chắn rằng cô qua đường một cách an toàn và chỉ lái xe đi khi bóng cô khuất nơi văn phòng làm việc. Anh ta vẫn thường nhìn cô một cách trìu mến và mỉm cười với cô. Cô thật là một người phụ nữ may mắn".

Tình yêu không là một đồ vật để bạn có thể nhìn hoặc cầm nắm mà phải được cảm nhận bằng trái tim. Ðôi khi sự yêu thương vô điều kiện không thể hiện ra bên ngoài nhưng nó lại nồng nàn và sâu lắng hơn bao giờ hết.


By : one friend
-->Đọc thêm...
Like this Blogger

Tìm kiếm

Hỗ trợ trực tuyến

Skype Me™!
Hotline: +84 932634828
i'm not online
Email: books.duong@gmail.com

Followers


Nhận xét mới

Ứng dụng - Download

Home| Business| Internet| Market| Stock| Góp ý - Liên hệ| Font Unicode
Thư viện trực tuyến 24h
Design by: duong.ph
Copyright 2012 : Blogger
Add: Đà Nẵng - Việt Nam
Điện thoại: +84 932634828
Email: books.duong@gmail.com. Blogger: http://test-duong.blogspot.com/