***
Kỹ sư quyền trưởng phòng Nguyễn Tiến Lộc ra về sau khi tường trình hình ảnh diễm tình anh ta vừa chứng kiến ở phòng bảo vệ, ông Tiến cười khẩy, thầm nghĩ: Người muốn hắt Bình ra khỏi xứ này là Lộc chứ không phải ông, riêng ông, ông có cách khác…
Việc ông có người vợ trẻ đẹp như một mẫu mực ở thành phố nhỏ này, việc có Chanh cùng ông đến những đám tiệc vui vầy, hiếu hỷ như một ơn huệ của thượng đế . Ông Tiến xem như niềm tự hào vô hạn mà bao nhiêu quan chức bạn ông có mơ cũng không thấy được. Điều này, cũng như sự trả lời hào sảng cho bà vợ cũ, nơi hội tụ tất cả những cái khó chịu: già, xấu nhưng cố chấp và chủ quan. Bà ta cho rằng, cái thứ người thừa chữ, thiếu văn hoá như ông, lại cũng già như… bà thì đâu có con điên nào thèm vơ lấy!
Bây giờ, nếu làm theo kế sách của Lộc, làm ầm ĩ lên để “hất thằng đẻ non ra khỏi cơ quan” thì không thể coi là khôn ngoan. Ông Tiến đoán chắc rằng, nếu đụng đến Bình chắc chắn Chanh sẽ bị sốc mạnh, sẽ suy sụp ngay và sẽ chỉ còn là cái… vỏ chanh đã kém nước. Khi ấy, mọi ý nghĩa có Chanh bên đời mình cũng sẽ như chấm dứt.
Nhưng…
Không lẽ cứ để yên. Cái tức bực nó dâng lên tận cổ. Tình địch với ông chẳng thà là thằng khác. Quyền cao chức trọng gì cho cam, đằng này lại là cái thằng Bình đẻ non thì thật khó sống nổi!
Đêm thứ Bảy, Tiến tự tay lái chiếc “U-oat” của cơ quan đón Bình và phóng về phía nam, đến một triền đê vùng Bạch Hạc ào ạt gió là gió thì dừng lại. Ông Tiến tắt máy.
“Tôi lớn tuổi hơn anh, tôi có cách khu xử mà tôi cho là đúng. Anh rất thông minh nên, nếu tỉnh ra, anh sẽ thấy, anh không thể là con người khả mến của công ty, là trợ lý của hai ba đời giám đốc nay lại đi phá hoại hạnh phúc gia đình một người khác. Anh chưa có gia đình nên chưa thể hiểu được Chanh sẽ đau khổ thế nào nếu tôi đuổi cô ấy ra khỏi nhà. Anh chắc không hề nghĩ được rằng, tôi, hơn anh gần ba chục tuổi đầu, với trọng trách của mình, với kinh nghiệm sống đầy mình lại không có cách tách anh ra khỏi cuộc đời Chanh...”.
Bình đứng dậy, dáng hơi sốt ruột. Bình làm một cử chỉ như là để kết thúc câu chuyện: "Ông nói đúng. Tôi sẽ phải suy nghĩ lại rất nhiều điều, trừ điều cuối cùng…”. Nhiều năm sau, Bình đã chứng minh cho ông Tiến kia biết cái chủ quan của ông ta: không thể tách Chanh ra, nói đúng nhất, không thể tách hai người ra khỏi đời sống tâm hồn của nhau.
***
“Về sau làm sao nữa, sao cậu lại về hưu khi thực sự vẫn có thể làm việc nhiều nữa, vả lại, về đây có gì vui đâu, quê mình chưa giàu, gia đình riêng không có, buồn tẻ lắm mà Bình…”.
“Vì…”, Bình ngập ngừng “Vì… mình đã vi phạm lời hứa với chồng Chanh”.
“Lời hứa nào cơ”, tôi gạn hỏi.
“Trong cái đêm ào ạt gió ở xứ Bạch Hạc ấy, tôi đã hứa tha cho Tiến, tôi và Chanh sẽ… xa nhau”.
Bình chậm rãi: “Nhưng, sau đó một tháng, tình hình xấu đi rất nghiêm trọng, Chanh gầy ốm phạc phờ, cứ như lần bị hậu sản sau vụ nạo thai vụng ấy nhưng lần này, bệnh tật phụ nữ còn rủ kèm tuổi già đến thăm Chanh. Đến nỗi, bà vợ già của ông Tiến gặp ông còn phải cười thương hại: “Mỹ nhân của anh hơn tôi một điểm, là nếu chết thì đỡ vất vả cho người khiêng hơn”.
Một buổi tối muộn, trời rét tê người, Tiến đến tìm Bình. Hai người ngồi lặng nhìn lên màn hình tivi mà chẳng biết nó nói gì, họ cũng chẳng biết nói gì. Mãi đến lúc sắp về, ông Tiến mới ấp úng: "Chanh ốm nặng lắm, lúc nào có dịp… anh ghé thăm cô ấy một chút…”. Đêm ấy, Bình không ngủ.
Một tháng sau, Bình có vài lần thăm Chanh khi đón mẹ anh đến xem mạch và bốc thuốc cho cô ấy. Chanh khỏe lại, có da có thịt nhưng Bình đã gầy lại càng gầy hơn. Anh làm đơn xin về hưu, tránh xa cái thành phố Việt Trì thân yêu của anh để tránh những bi kịch tiếp theo chắc chắn sẽ xảy ra.
Ở quê, người ta thắc mắc rất nhiều về Bình. Về cái anh chàng mảnh khảnh, yếu ớt, đơn chiếc này lại trụ vững được từng ấy năm với một cương vị đáng nể trọng.
Người ta, kể cả tôi, còn ngạc nhiên bội phần khi biết rằng, nhiều năm sau, Chanh vẫn vài tháng đôi lần về thăm Bình. Cô giặt giũ, xếp nép cửa nhà như một người vợ thuần hậu trong khi cô là gái có chồng, trong khi người ta chứng kiến, có một lần…
***
Nguyễn Huy Cường
No comments:
Post a Comment
Hướng dẫn để lại một comment:
1. Chọn Name/Url tại hộp thoại " Comment as "
2. Nhập tên của bạn , Url ( nếu có)
3. Cứ thế là comment thôi!